Khi chúng ta
nói đến khổ đau, thì ai cũng có cho mình một chuỗi dài khổ đau cho riêng mình. Trong Đạo Phật, Khổ là chân đế đầu tiên , trước
hết, mà đức phật đã giảng dạy trong Tứ Diệu Đế, qua đó để cho chúng ta thấy rằng,
sự thật về khổ là không thể khước từ, dù bạn giàu hay nghèo, bần cùng hay cao
sang , địa vị hay không địa vị trong xã hội. Đức Phật nói về sự thật về khổ, hầu
mong muốn chúng ta hiểu khổ đau, chứ
không phải khuyên chúng ta hãy lánh đời để tìm chỗ ít khổ, nhiều vui.
- Hai phạm trù
khổ đau
- Khổ
đau do mình tạo nên
Trong phạm
trù khổ đau này, nói lên những nổi khổ mà do chính chúng ta tạo nên, từ sự vô
minh, không biết thực tại của pháp, nên từ đó chúng ta nhìn pháp một cách méo
mó theo tưởng trí của mình, không như nó đang là.
Như một người
đi trong đêm tối , họ giẫm phải một sợi
dây thừng, hay một rễ cây trên đường đi. Và họ giật mình lên vì nghĩ đó là con
rắn độc. Thế là người này hoảng loạn, chạy thẳng một mạch về nhà, thở hổn hển với mồ hôi toát ướt cả khuôn mặt
còn nét sợ hãi hiện rõ.